Feeds:
Bài viết
Bình luận

Posts Tagged ‘Mark Wahlberg’

Ngày tàn của Max Payne

Khi bộ ngực căng tràn sức sống của Angelina Jolie lúc lắc theo từng bước chạy của đôi chân thon dài; khi đôi môi độc quyền đỏ mọng chu lại; cùng đôi mắt bò mộng khẽ nháy theo theo từng cú xiết cò hai khẩu pistol trên cả hai tay, xối đạn vào những tạo vật siêu nhiên, tôi chỉ có thể thốt lên: “nàng Lara Croft mới thật nhân tính làm sao!” Thế nhưng khi Mark Wahlberg gục xuống bên bờ rìa của bãi đáp trực thăng trên nóc tòa nhà Aesir, tôi đã tự nhủ: “Vậy là hết, đây mới thực sự là The Fall of Max Payne.

Trong “Tomb Raider,” Lara Croft là một nhân vật 3D chỉ biết chạy, bắn súng và bật công tắc mở những cánh cửa bí mật. Chính vì thế, nếu Angelina Jolie có hở hang, hay lúng liếng một chút thì cũng chỉ làm nàng Lara thêm sinh động mà thôi. Nhưng Max Payne thì khác. Ngoài chạy, nhảy, bay người vãi đạn như mưa vào kẻ thù, Max còn chất chứa bên trong một món cocktail tâm lý phức tạp, mà lời tự sự “I lied to myself it was over. I was still alive, my loved ones were still dead. It wasn’t over” chính là trang ẩm đơn giới thiệu thành phần của nó: nỗi cô độc, lòng hận thù, sự bất cần và cả một chút mỉa mai nữa.

Không hề ngoa khi nói bản thân trò chơi Max Payne do Rock Star phát hành đã là một bộ phim hành động thực sự với kịch tính của Hollywood và chất hành động của Ngô Vũ Sâm (Hard Boiled). Những cảnh tuyết bay tứ tung, được ví như tro bụi dưới bầu trời Khải Huyền (like ash from post-apocalyptic skies), rất giống sở thích bài trí khuôn hình của Ridley Scott. Còn nhạc nền thì mang đậm phong cách Hans Zimmer…

Mặc dù đã mời cha đẻ của nhân vật điện tử Max Payne vào đội ngũ biên kịch (Sam Lake), đã giao vai chính cho ngôi sao hạng A Mark Wahlberg, đã cố thổi không khí tro bụi Khải Huyền vào từng cảnh phim, thậm chí đã bài trí trường đoạn Max xuống bến tàu điện ngầm giống hệt cảnh Max Payne bắt đầu dấn thân vào thế giới ngầm trong phiên bản điện tử,… thế nhưng nhà sản xuất vẫn không thể tạo ra được một Max Payne như tôi đã hình dung và mong đợi. Vẫn biết điện ảnh có ngôn ngữ thể hiện riêng, cũng như còn quá sớm để làm phiên bản tiếp theo của Sin City, thế nhưng Max Payne sẽ là gì nếu không còn những lời tự sự đầy ẩn dụ, không còn những câu mỉa mai cay độc, và không còn những khúc cuồng tưởng như cảnh Max lạc vào một mê cung tối, dưới cơn mưa máu, trong tiếng phụ nữ rên rỉ, tiếng trẻ con khóc lóc, tuyệt vọng tìm đường dẫn đến căn phòng nơi vợ con anh nằm chết? Chẳng thể là gì khác ngoài một bộ phim bắn giết tàm tạm.

Nhưng dù sao tôi cũng không định phủ nhận công sức chăm chút tỷ mỷ về cả âm thanh lẫn hình ảnh của đội ngũ làm phim: tạo hình và ý tưởng của đôi cánh tội ác khá ấn tượng; đặc sản Time Bullet được khai thác một cách sáng tạo, chứ không chịu nhiều ảnh hưởng của Matrix. Tuy nhiên đây lại là bộ phim về Max Payne, nhân vật tiên phong và anh hùng trong buổi bình minh của nền công nghiệp giải trí điện tử. Mark đã diễn xuất tròn vai, nhưng tiếc là anh chỉ có được cơn thịnh nộ và ngọn lửa hận thù của Max, còn vẻ cô độc đầy tự sự, yếu tố đã làm nên cái hồn của Max Payne, thôi đành để lại cho những khán giả như tôi tiếc nuối.

Read Full Post »